Anh nọ dốt đặc cán mai, thấy các ông già bà cả mang kính xem sách, bắt chước ra chợ hỏi mua một đôi. Vào hiệu, bảo chủ hiệu đem ra cho anh ta chọn.
một năm trước
229 lượt xem
Nhiều người cho rằng “con cà con kê” là một thành ngữ có sự kết hợp của hai từ cùng có ý nghĩa trong tiếng Việt và tiếng Hán, đó là “cà” (trong tiếng Việt cổ “cà” nghĩa là “gà”) và “kê” (tiếng Hán có nghĩa là “gà”).
một năm trước
177 lượt xem
Trạng Lợn (tên thật là Chung Nhi) đến kinh, mở một ngôi hàng xem bói. Thế nào lại gặp hai ông bạn đồng hành khi trước vào nhờ xem một quẻ
một năm trước
238 lượt xem
Làng Quỳnh có một lão trọc phú. Lão này đã dốt lại thích học làm sang, thỉnh thoảng mò đến nhà Trạng, đòi mượn sách.
một năm trước
235 lượt xem
Một ông quan vào quán ngồi bệ vệ lắm, Quỳnh giả làm học trò xác, mon men đến đứng bên, hễ thấy quan ăn miếng trầu nào nhả bã ra thì lại cúi xuống nhặt.
một năm trước
249 lượt xem
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một bà mẹ tính tình hiền lành như cục đất. Bà luôn chăm chỉ làm ăn nhưng vẫn nghèo. Sống một thân một mình, bà buồn lắm. Nhiều lần bà cầu nguyện giàng cho bà một đứa con để sớm hôm tuổi già.
một năm trước
197 lượt xem
Mùa đông năm sau, Lương ông bị bệnh rồi mất. Ba năm sau mãn tang rồi, Trạng (Chung Nhi) vẫn buồn rầu, đi lang thang làng này xóm khác, chẳng thiết gì làm ăn.
một năm trước
217 lượt xem
Ngày xưa, có người đàn bà nhà quê sắp đến ngày sinh đẻ thì nhuốm phải bệnh nặng.
một năm trước
214 lượt xem
Truyện dân gian là một thể loại văn học truyền miệng được lưu truyền từ đời này sang đời khác trong nhân dân. Đây là một phần không thể thiếu trong kho tàng văn hóa tinh thần của mỗi dân tộc, phản ánh thế giới quan, nhân sinh quan và trí tuệ của ông cha ta từ ngàn xưa. Truyện dân gian không chỉ mang tính giải trí, mà còn chứa đựng những bài học đạo đức, kinh nghiệm sống quý báu và niềm tin tâm linh sâu sắc.
Kho tàng truyện dân gian vô cùng phong phú, được chia thành nhiều thể loại khác nhau như:
Truyện cổ tích: kể về số phận của những con người bình thường, yếu thế nhưng có phẩm chất tốt đẹp, thường được trợ giúp bởi yếu tố kỳ ảo như Tiên, Thần, Phép thuật... Ví dụ: Tấm Cám, Cây khế, Sọ Dừa.
Truyện ngụ ngôn: sử dụng hình ảnh con vật, đồ vật... để ẩn dụ và rút ra bài học đạo đức. Ví dụ: Ếch ngồi đáy giếng, Thầy bói xem voi.
Truyện cười: mang tính châm biếm nhẹ nhàng hoặc sâu cay, thể hiện sự thông minh, hóm hỉnh của nhân dân trong việc phê phán xã hội. Ví dụ: Làng kia có một ông trạng, Trạng Quỳnh.
Truyện truyền thuyết: gắn với các nhân vật lịch sử hoặc sự kiện có thật, nhưng được thần thoại hóa. Ví dụ: Sơn Tinh – Thủy Tinh, Thánh Gióng, Âu Cơ – Lạc Long Quân.
Truyện thần thoại: phản ánh quan niệm về vũ trụ, nguồn gốc loài người và các hiện tượng tự nhiên. Ví dụ: Truyền thuyết về bà Nữ Oa vá trời, thần Trụ Trời.
Truyện dân gian có vai trò quan trọng trong việc bảo tồn bản sắc văn hóa dân tộc. Thông qua các nhân vật, cốt truyện, hình ảnh biểu tượng và tình tiết, truyện dân gian truyền tải những giá trị đạo đức, lối sống nhân văn, tinh thần yêu nước và sự đấu tranh vì công lý.
Bên cạnh đó, truyện dân gian còn giúp trẻ em rèn luyện tư duy, phát triển trí tưởng tượng và học cách phân biệt đúng – sai một cách tự nhiên. Đây cũng là nguồn cảm hứng dồi dào cho các tác phẩm nghệ thuật hiện đại như phim ảnh, truyện tranh, game hay sân khấu.
Hiểu rõ truyện dân gian là gì chính là bước đầu để ta biết trân trọng hơn những giá trị truyền thống của dân tộc. Dù thời đại có thay đổi, nhưng những câu chuyện được ông bà ta kể lại vẫn giữ nguyên sức sống bền bỉ, trở thành di sản văn hóa phi vật thể cần được gìn giữ và phát huy. Hãy cùng nhau lan tỏa những câu chuyện ấy đến thế hệ mai sau!